Ở Real Madrid, người ta đã quá quen với việc nhìn thấy Isco ngồi buồn thiu trên ghế dự bị. Dường như là không có lối thoát. Nhưng nửa cuối mùa giải 2016/2017 khi Gareth Bale gặp chấn thương nặng thì ” kẻ đóng thế” Isco đã lên tiếng đúng lúc.
Trong trận chung kết Champions League giữa Juvetus và Real Madrid mùa giải năm ngoái, Gareth Bale đã bình phục chấn thương và sẵn sàng ra sân tại Cardiff- xứ Wales, quê nhà của anh. Nhưng cuối cùng Isco mới là người được chọn, anh thay thế Bale để đá trận chung kết sau khi đã tỏa sáng, có công giúp Real có được Laliga trước đó. Từ đây, mùa giải đẹp nhất trong đời “kẻ đóng thế” chính thức thăng hoa.
Nhớ lại trận đấu chung kết đó, dường như có Isco là có “kim cương”.
Trước Juventus, sẽ là khá mạo hiểm nếu như Zidane quyết định sử dụng sơ đồ 4-3-3 bất kể cho Bale hay Asensio đá chính. Xét trên phương diện chiến thuật dù Real có ra sân với sơ đồ này thì tuyến giữa của họ cũng sẽ bị bóp nghẹt về số lượng tuyến tiền vệ của Juve với sơ đồ 3-5-2, hẳn 5 tiền vệ. Trong 1 trận chung kết có tính lịch sử đương nhiên Real không muốn bị bóp nghẹt ngay từ những phút đầu tiên.
Ở 2 cuộc chạm trán với Atlentico Madrid tại bán kết, công thức 4-4-2 với Isco là đỉnh ” kim cương” đã mang lại cho Real sự cân bằng và họ đã “bẻ gãy” được lối chơi mạnh mẽ của Simione – gã quái kiệt đã gây ra nhiều khó khăn cho các ông lớn. Isco chính là sự khác biệt, dưới vai trò của một tiền vệ tấn công, cựu cầu thủ Malaga đã mang đến cho tuyến giữa của Los Blancos sự cân bằng cần thiết.
Trên thực tế, trong tay Zizou khi ấy vẫn còn một nhạc trưởng James Rodriguez sáng tạo và ngẫu hứng. Tuy nhiên, thói quen chơi bóng có phần hơi “công tử bột” và đỏng đảnh của ngôi sao người Colombia không phù hợp với một đội bóng chơi máu lửa như Juvetus. Nếu muốn kiểm soát trận đấu tốt thì Real sẽ trở nên thú vị với James trong đội hình. Thế nhưng Isco mới là người đặc biệt hơn cả. Sẽ là khó tin nếu anh không được đá chính tại Cardiff.
Công bằng mà nói. mẫu cầu thủ như Isco là không nhiều ở Bernabeu, một tiền vệ vừa có khả năng đọc trận đấu nhạy bén, vừa xuất sắc trong kỹ thuật điều khiển trái bóng. Không khó để nhận ra rằng, Real Madrid sẽ cần Toni Kross để tìm kiếm những khoảng không gian trên sân, cần Luka Modric để mang đến sự kết nối giữa các mắt xích. Mặc dù vậy, Isco là chất xúc tác hoàn toàn khác biệt. Mỗi pha đi bóng của cầu thủ sinh năm 1992 này đều mềm mại đến khó ngờ. Bên cạnh đó, nền tảng kĩ thuật cá nhân giúp cho anh có thể dễ dàng xử lý trong phạm vi hẹp. Đây chính là chìa khóa tạo điều kiện để những mũi nhọn như Ronaldo hay Benzema ở phía trên nhanh chóng tìm kiếm, khai thác những khoảng trống trong khu vực cấm địa của đối phương.
Mặt khác, cũng cần phải nói thêm về tinh thần chiến đấu không biết mệt mỏi của Isco, yếu tố khiến cho tiền vệ người Tây Ban Nha được trọng dụng nhiều hơn là James Rodriguez. Sự thật là Isco cũng chưa bao giờ thích công việc phòng ngự. Thế nhưng, chỉ cần được huấn luyện viên yêu cầu anh sẵn sàng lăn xả thi đấu để đảm bảo tính cân bằng trong hệ thống chiến thuật của toàn đội. Mặc dù không sở hữu thể hình cao lớn nhưng anh lại di chuyển cực kì nhạy bén và sẵn sàng tắc bóng khi cần. Chính bởi vậy mà anh mang đến hẳn sự hiệu quả cho Real trong trận chung kết.
Có Isco trên sân, sơ đồ ” kim cương” của Real rất trơn tru, họ chỉ bị juve uy hiếp đầu trận nhưng sau đó show diễn là của các Glaticos áo tím. Ở bàn thắng thứ 2, chính Isco là người đã uy hiếp khung thành Buffon bằng 1 cú đá khiến bóng bật ra chân của Toni Kross, sau đó Casemiro là người tung cú sút khiến Buffon bất lực.
Có Isco, Real của nửa hiệp 2 dễ dàng kiểm soát bóng, tổ chức phản công nhanh để kết liễu Juventus. 4 bàn thắng là hệ quả tất yếu mà ở đó Isco như một người hùng thầm lặng. Anh là người điều tiết, kiến tạo, vận hành hàng tấn công.
Đến nay, trận đấu ở Cardiff vẫn là mảnh ký ức đẹp nhất trong những ngày u ám anh ở Bernabeu.